Trải lòng cùng ứng viên tham gia Thực tập tại Mỹ cùng NTT Group

Tuổi đôi mươi của tôi 

 

Tôi sẽ kể cho bạn về hành trình vượt qua bao sóng gió của tôi để đến được nước Mỹ 

 

 

Bạn Thành Nhân nhận visa từ NTT Group

 

Năm ngoái khi tôi vừa tròn 20 tuổi .Cái tuổi mà người ta thường nói là tuổi đẹp nhất của cuộc đời, tuổi ăn, tuổi học, tuổi chơi. Còn tôi, tôi chọn cho csống khác, có một công việc full time ở một nhà hàng xinh đẹp ở quận 1 , tôi bắt đầu trải nghiệm cuộc sống của một sinh viên thực sự. Vừa học, vừa làm, lọ mọ đến tối khuya mới về . Khi đi làm ở nhà hàng ấy, tôi học được rất nhiều thứ mà ở trường chưa hề dạy tôi. Và rồi, tôi nhận ra là tôi yêu thích về Hospitality, tôi muốn mình sẽ theo đuổi ngành này nên tôi đã tự ý quýêt định nghỉ học tại trường ĐH của mình, tôi theo học tại trường ĐH Quốc Tế ( IU  ) khoa quản trị kinh doanh .Tôi, đến với một giấc mơ khác, xa xôi hơn, mạo hiểm hơn – Nước Mỹ. Tôi đánh cược cuộc đời mình ở vùng đất xa lạ đó, vì tôi tin một khi tôi đã dám đi, tôi sẽ đến – nơi nắm giữ niềm đam mê của bản thân mình.

 

Lần đầu tiên tôi cãi lời ba mẹ, tôi tự ý quýêt định nghỉ học. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đơn giản : “ Tôi tự lo được". Tôi mày mò, tìm kiếm thông tin về chương trình Exchange Vistor của visa J1 - Internship in the US, cầm 50tr tiền học kì tiếp theo để đánh cược ván bài lớn cho cuộc đời mình .

 

" Only your Thoughts and Actions can determine your life ."

 

Nhưng các bạn biết đó, cái kim trong bọc lâu ngày cũg lòi ra . 2 tháng sau Trường ĐH của tôi gọi báo về nhà: " Con anh chị vẫn chưa đóng tiền học khóa tiếp theo , không biết cháu còn muốn tiếp tục học ở trường không ? " . Ngay lập tứ, mẹ gọi cho tôi .Tim tôi ngừng đập, tôi sợ phát khóc . Không có ba mẹ nào muốn con mình thôi học sớm, không bằng cấp, không có 1 định ước nào cho tương lai . Và rồi, tôi phải nói thật với mẹ, để mẹ hiểu được tôi vẫn đang từng ngày cố gắng vì tương lai mình. Tôi nghỉ học k vì nản. TÔI NGHỈ HỌC VÌ TÔI MUỐN CÓ MỘT SỰ THAY ĐỔI 

 

" Be strong enough to let go and patient enough to wait what you deserve."

 

Ngày 28/5/2017, tôi phỏng vấn lại lần hai với host company, tập đoàn Hyatt. Bao nhiêu tự tin dồn hết vào lần pv này, nhưng “may mắn” sao… lại RỚT .Thua cuộc! Những giấc mơ về nước MỸ lại xa thêm một chút nữa, khi mình cố gắng thêm thì lại càng đẩy nó ra xa thêm sao ? Đạp ga chạy thẳng một mạch ra biển, tôi khóc nức nở như một đứa trẻ giữa biển trời bao la. Có hàng ngàn câu hỏi tự đặt ra trong đầu mình ? Liệu những quýêt định bồng bột của tuổi trẻ đã sai sao ? Giấc mơ ấy nó đã gần như tắt thật rồi sao ???

 

Tôi đã chọn cách đứng lên và chống lại điều đó. Lại một lần nữa, tôi lại làm một điều điên dại nhất đó là " TÔI SẼ THUYẾT PHỤC HOST COMPANY CŨ NHẬN LẠI TÔI "

 

" When you can not control what is happening, challenge yourself to control the way you respond to it!  "

 

Với tôi, tuổi trẻ không dừng lại ở những giảng đường mà nơi đó tôi không được trải nghiệm và khám phá đam mê của bản thân. Thể nên, tôi đi tìm SỰ KHÁC BIỆT .

 

" Wake up. Be Awesome. Repeat !  "

 

Đó là quan điểm sống của tôi, Có thể 4 năm Đại học trong tôi là vô nghĩa, nhưng đối với bạn, thơi gian đó lại vô cùng xứng đáng. Chỉ vì thói bay nhảy nên tôi thích vậy thôi .

 

" Stand up for what is right ... even if you are standing alone ."

 

Ngày 12/12 tôi phỏng vấn với Host Company đầu tiên, tập đoàn Marriot. Hôm đó tôi trả lời rất tốt, tuy hơi run, nhưng tôi rất hài lòng với phần thi của mình . Ngày hsau, tôi đậu. Hạnh phúc thực sự vì giấc mơ “vĩ đại” kia đã gần như trong tầm với. New Orleans với những dự định và kế hoạch được vạch ra rõ ràng. Vậy mà… thật không may cho tôi, hồ sơ bảo lãnh ko về tới. Nước Mỹ xa dần, tương lai mờ dần… tôi rơi vào sợ hãi. Liệu rằng lời nói dối mẹ năm 20 tuổi sẽ đẩy tôi trượt dài trong những tháng ngày mơ hồ của tuổi trẻ?

 

"Your dream does not have an expiration date. Take a deep breath and try again ."

 

Thời gian sau đó, tôi lại tiếp tục đợi, tự cho bản thân mình một cơ hội nữa . Có nhiều lần, ba mẹ hỏi tôi sao không quay lại trường học, sao không đi du học ở Canada cho nhanh. Tôi cũng đã từng nghĩ, tại sao mình lại chọn con đường vừa khó khăn, vừa mạo hiểm để đổi lấy sắp tới 1 hành trình đơn độc và cần nhiều lắm mạnh mẽ ở một nơi xa lạ? Với một đứa 21 tuổi thì đúng là quá sức . Hay là, thôi…

 

Thế nhưng, nhờ những vấp ngã, những thất vọng mà tôi trưởng thành hơn trong suy nghĩ. Đã dám đi rồi, thì phải đi sao cho thấy đường, đi sao cho thấy được.Tôi quýêt định chờ phỏng vấn lại lần nữa vào cuối tháng 5 .

  

" I am stronger because I had to be ."

 

Ngày 16 tháng 6, tôi quýêt tâm viết cho ông General Manager một cái mail dài chắc khoảng 2 trang . Kể về sự cố hồ sơ bị hoãn, khóc lóc năn nỉ, cầu xin ông ây giúp đỡ . Thư tiếng anh vốn không phải sở trừơng của tôi , chỉ viết theo trái tim, theo cảm xúc, không formal gì hết, chỉ mong ông ấy đọc có thể hiểu đc sự cố gắng , niềm đam mê của tôi . Kết thư tôi có viết câu này :

 

" I hope that after reading all of my letters you will also understand my heart of desire and passion, of a 21-year-old boy who wants to go to far away to fulfill his dream.

I am surely at the same age as me , you also had a beautiful dream like me ? "

 

Các bạn thấy thế nào ? ( trình độ tiếng anh lớp 3 nên viết k ngữ pháp đâu =))) ) . Viết xong, tôi chỉ biết thở phào nhẹ nhỏm thôi, chứ không biết có được không, có tới đúng địa chỉ không, hay ổng có đọc nổi không :)) . Nhưng tôi biết chắc chắn một điều là tôi không hối hận về điều đó . Tôi chỉ biết rằng, đó chính là tất cả mà tôi có thể làm trong thời điểm này thôi 

 

Các bạn biết không, tôi đã chảy nước mắt ngay khi nghe câu đó, tôi không biết sao nữa, thật sự tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc... Lúc nhận đc mail của host company, họ nói họ thật sự cảm động về lá thư của tôi, và muốn nhận tôi, công việc bắt đầu vào giữa tháng 9 nhé . Thật sự tôi không tin nổi, tôi không thể ngờ được, cái ông General Manager đó rất tốt , ổng đọc xong mail của tôi, và gửi cho Besh Restaurant Group ( đây là Group nhà hàng nổi tiếng ở New Orleans ) . Và cái người nhận tôi không ai khác chính là ông Chef pv tôi hồi 28-5 đã cho tôi rớt á . Phép màu cuối cùng cũng xảy ra 

 

Ngày 28 Tháng 6,
Họ gửi Training Plan về cho mình, thật sự rất nhanh luôn, những bạn đậu phỏng vấn còn chưa có Training Plan, mà mình đã có rồi. Ngày 4 tháng 7 là mình đã có DS-2019 về ( đây chính là giấy bảo lãnh của host company Mỹ gửi về Việt Nam, có giấy này bạn mới phỏng vấn visa được ! ) . Nhanh lắm luôn, mình k tin giấy về sớm vậy luôn . Dường như mọi thứ đang đền với mình rầt nhanh . Chỉ còn đợi lịch pvấn vời lãnh sự quán Mỹ nữa thôi là xong .

" Always remmember to fall asleep with a dream and wake up with purpose."

 

Ngày 3 Tháng 8,
Ngày phỏng vấn định mệnh, mình rầt sợ, vì pvấn Visa này rất hên xuôi. Mình hồi hợp lắm luôn. Lúc vào cổng là tim bắt đầu đập rồi . Đến lúc lấy dấu vân tay xong ngồi đợi, tôi nghĩ về nước MỸ, nghĩ về những chuyến bay mang theo giấc mơ của tôi, nghĩ về tương lai mới sắp mở ra với tôi thật rồi. Lúc đứng trc CO ( Lãnh Sự Viên ) tôi thấy bắt đầu sợ hơn , tim mình như nổ luôn, thằng nhóc đằng trc mình vừa phỏng vấn đi du học và rớt ! Mún khóc luôn, vừa bước vào, thấy ổng cũng hiền và dễ thương . Hỏi mình 3 câu thôi à , rồi đứg bàn với 2 CO khác về case của mình, khoảng 2,3p ổng quay lại, nói tao sẽ approve cho mày !!! . Cầm được tờ giấy màu hồng mừng rướm nước mắt . Kiểu bao nhiêu cố gắng, bao nhiêu giang khổ cuối cùng cũg đã đc bù đắp trọn vẹn. Thực sự là rất may luôn, vì nếu họ hỏi mình những câu rắc rối or bảng điểm or chứng nhận còn đang học ở VN là thôi tiêu . CÓ lẻ đây chính là món quà mà thượng đế muốn dành tặng cho những nổ và sự cố gắng không ngừng nghỉ trong suốt 9 tháng qua của mình.

" It is supposed to be hard. The hard is what makes it great . "


Có một câu nói rất hay :" Niềm tin chính là thứ sẽ biến những điều không thể thành có thể ."

 

Tôi luôn tin vào những điều kì diệu. Hãy tin nó sẽ đến, và đang đến với bạn thôi. Hãy đặt niềm tin vào sự cố gắng, nỗ lực của mình, thì bạn sẽ thành công.

 

" Everyone wants a good life, but not everybody gets a good life . Be humble, be persevere, read more, toughen up . If you do these things, you will find the good life."

 

Tôi chỉ muốn nhắn nhủ cho các bạn trẻ rằng : " Nếu trong cuộc sống này, bạn đang gặp phải những khó khăn, thử thách , đang phải đấu tranh với cuộc sống nghiệt ngã này, hãy cảm ơn Thượng Đế vì món quà của người. Hãy gói ghém những đau đớn khổ sở đó lại, sống bằng tất cả sự nổ lực và nhiệt huyết của bản thân, thành công sẽ tìm đến bạn một ngày không xa ! Cuốn sách của mỗi người khác nhau, bên trong một cuốn sách có đẹp hay không là do chính cách bạn viết vào đó. Hãy viết nên câu chuyện của riêng bạn. Hãy viết lên những trải nghiệm của chính mình 

 

Link bài viết: https://www.facebook.com/100004017066880/posts/1155575564586335/?pnref=story

Đặt lịch hẹn tư vấn